
Hai ta vào quán lạnh trú mưa
Anh thì muốn ...mưa hoài không dứt
Mưa níu thời gian ...chầm chậm tiễn đưa
Anh còn nhớ chăng?
Chiều Thu năm ấy
Nụ hôn đầu ta đã trao nhau
Em mơ ước tình ta đẹp mãi
Dù thời gian có đổi sắc thay màu
Và từ đó - em qua thời vụn dại
Giữ trọn tình chung thuỷ đến mai sau
Nhưng duyên phận ! Phải chăng là định mệnh?
Chuyện tình ta ngăn cách bởi niềm đau !
Bao ước nguyện nay trở thành thất vọng
Biết ai con lưu luyến dưới trăng mơ
Bài thơ tình dệt từ trang kỷ niệm
Để bây giờ cất giấu... chút hoang sơ.
Phương Nguyên