Đã xế trưa mà chẳng thấy anh
Vì anh không đến trời không xanh
Câu thơ lãng đãng không vần cuối
Mơ ước anh về trong nắng hanh
Em thả hồn trong sương gió bay
Quyện vào cây bút cầm trên tay
Lời thơ em gửi còn thơm mực
Em hát anh đàn trong tối nay
Anh kéo nhìn mây che kin trăng
Sao không che hết chổ em nằm
Thu sang hiu hắt tình sương khói
Anh hỡi ! đêm này lạnh gối chăn
Đã sớm mai rồi nắng chẳng tươi
Và anh không đến ngắm hoa cười
Mưa ơi ! cây chẳng xanh màu lá
Vì giọt sương nhòa đêm bốc hơi.
Phương Nguyên
Phương Nguyên