Xưa nồng hương lửa dưới tà trăng say
Hoa chiều phai sắc thương ngày...
Bờ môi khao khát vòng tay nguyệt nằm
Nhớ anh hồn vọng tiếng ngâm
Câu thơ như biển sóng gầm mùa yêu
Trăng về lối cũ buồn hiu
Anh giờ như thể cánh diều trong mơ
Nhớ người dệt mấy vầng thơ
Giọt sầu nhớ buổi hoang sơ xưa nào
Bên chàng em hóa ánh sao
Đêm đêm ẩn hiện chiêm bao theo chàng
Mấy mùa tình lỡ cưu mang
Mấy mùa lá rụng thu vàng vì ai
Trăng ơi ! Đau xót một bài cổ thi.
Phương Nguyên