Chuyện chúng mình sẻ phai nhạt thời gian
Để mình em thổn thức suốt canh tàn
Ôm kỷ niệm ngày xưa anh trao giữ,
.jpg)
Vì dòng sông có muôn bến đợi
Gió đầy thuyền và cứ mãi ra khơi
Thuyền cứ đi cho thỏa nguyện ý đời
Bến ở lại ôm tình sầu vô vọng
Bến ở lại gieo hồn theo trăng lạnh
Thương anh nhiều anh biết chăng anh
Phương Nguyên