Linh dược thời gian đâu dễ quên
Em vẫn là em sầu lớp lớp
Con suối cô đơn giữa thác ghềnh
Rượu trắng đêm này em uống say
Xin cảm ơn người chung đắng cay
Xa nhau một phút em buồn lắm
Sợ mất niềm vui suốt cả ngày
Bánh xe lăn suốt mùa khao khát
Mòn lốp xe rồi ai có hay ?
Nhiều đêm tóc gió hờn mưa bụi
Mình gặp nhau là vui đấm say
Từ đó người về dâng tiếng thở
Cho tình uống cạn nét thơ ngây
Và anh đã rót lời muôn thuở
Qua những tàn khuya ! ơi gió mây
Phương Nguyên