Chiều ơi ... sao nhạt nắng phai dần
Mây qua phố nhỏ ngày hiu quạnh
Ai vọng đâu đây khúc vĩ cầm.
Tưởng trăng về lại chổ em nằm
Đêm mê không đến từng chân tóc
Trăng cũng nghìn khuya mộng khỏa thân
Mưa ơi ! chiều qua những lối hoa
Ngược xuôi vạn nẻo rất mơ hồ
Em nghe tâm thức mùa xao xuyến
Động đến hồn em chạnh nhớ người
Phương Nguyên