Hương gió thoảng bay tràn qua láng núi
Giọt từ bi thơm dịu cỏi trần gian
Người về núi xanh mầm nhân ái
Lòng lá hoa cũng chớm nở trăng vàng
Từ vạn cổ người vun cây trái ngọt
Xóm dân nghèo tâm đạo chấp tay cầu
Một hạt gạo chứa đầy muôn khốn khó
Qua tay người xoa dịu vết thương đau
Mỗi viên thuốc dần tan cơn bệnh tật
Cũng như lòng thương xót kẻ mồ côi
Hãy dốc cả niềm tin yêu chánh pháp
Tự hồi xưa còn xót lại tâm người.
Phương Nguyên