Khắc niềm đau


Trời Xóm Củi nắng trưa gay gắt 
"Nhị Thiên Đường" Quặn thắt từng cơn
Ba trăng  vắng một tiếng đờn
Ôi ! Cây mận đỏ còn vương khóc người
Bến Nguyền Duy mây trôi bàn bạc
Khắc niềm đau vào hạt sương trong
Ba ơi ! con thấy não lòng
Chiến khu ngăn cách tao phùng  Ba ơi !
Hơn nửa đời sương phơi mái tóc
Ba cho con ngang dọc sông hồ
Con hoài gặp ở trong mơ
Mà sao không gặp trước giờ Ba đi !
Cây kèn tây rầm rì nhạc tiễn
Xóm Củi còn lưu luyến người xưa
Quán đêm trăng ngã sang mùa
Giọt cà phê đắng tiễn đưa ngày buồn
Con vào đến cổng Ba ơi !
Tim con chết lặng giữa đời... chuông reo
Nhớ khi xưa cùng Ba tâm sự
 Bàn tay con vuốt cánh tay gầy
ba ơi ! cũng tại nơi này
Mà nay -tang- tóc mây bay rộp trời
Ngày xưa Ba như một cánh dơi
Đã đi khắp mọi nơi sông hồ
Giờ này trên mảnh khăn sô
Buông tay nhắm mắt cơ đồ gió sương
Chiếc ghế Ba thường nằm nghĩ lưng
Cung đàn xưa nhớ thương vô ngần
Tim con thổn thức bao lần
Ba ơi ! cội rễ trong ngần tình thâm
Năm lăm tuổi vô cùng thương tiếc
Các con về vĩnh biệt Ba ơi !
Sao con thốt chẳng nên lời
Trời xanh sao nở cướp người kiên trung
Tình Ba tỏ sáng muôn trùng 
Trên môi như muốn nhủ cùng vợ con
Thầm trong ánh mắt mỏi mòn
Mà trong gang tấc ngổn ngang sự tình
Ba còn ước hẹn đinh ninh
 Chứa  chan ân nghĩa quê mình tổ tiên
Thương cho con gái tròn duyên
Khóc ba nhiều nỗi lụy phiền ngày xanh
Về đâu nửa mảnh tăng lành
Còn vương mây gió xây thành nhớ nhung
Chú Năm tóc đã bạc sương
Vội quỳ trước mộ khóc thương anh hiền
Mẹ già bóng đã chiều nghiêng
Tiếng đàn xa vắng chạnh niềm xót xa
Ba đâu rồi- ba hỡi Ba!
Người đi như thể trăng tà
 Bỏ trần gian với vợ nhà năm con
Khóc người trong dạ héo hon
Khóc Ba trăng cũng héo mòn xanh xao .

 Phương Nguyên


 
Copyright © 2013-2014 Phương Nguyên
ĐẠI KA 3 LỌ ^^