Ta hát bài ca bên mái hiên
Mai tiển người đi xóa lụy phiền
Tiếng đàn im bặt trong lòng vắng
Chan chứa niềm đau một nổi riêng
Anh đi bỏ lại niềm thương mến
Bỏ bạn thi ca giữa đất trời
Hồn anh khải vọng theo cung nhạc
Còn ủ trong thơ một nụ cười
Nghìn khuya thao thức nghe sầu nhớ
Một khúc tình thơ gửi lại đời
Ai khóc dùm em ngày tiển biệt
Ai người nối tiếc cánh sao rơi
Bài ca tiển biệt xưa người hát
Như xé thuyền trôi giữa sóng khơi
Hỡi ơi! trăng khuyết màu oan nghiệt
Chia cắt vần thơ ở cuối đời.
Phương Nguyên