Ta đã sống giữa niềm đau canh cánh
Ngày lớn lên cay đắng những tâm tình
Cánh hoa sầu còn nguyên vẹn hương trinh
Vương nỗi nhớ những hoàng hôn mây tím
Khi tình sầu - biết ai khổ hơn ai
Trông trăng khuya xao xuyến những đêm dài
Ôm gối mộng mà hồn nghe rất lạ
Ba mươi rồi ta cũng buồn như lá
Thời gian trôi hờ hững với riêng mình
Chạm tay người hoa vụt hồi sinh
Dâng mạch sống hoa tràn lên gối lẻ
Suốt cuộc đời xin được tình rạng vẻ
Trăng thiên đường sung sướng biết bao nhiêu
Dậy lời thơ căn nhà tím tình yêu
Ôi ! kỳ diệu giữa cõi bờ êm ái
Xuân thỏ thẻ ta quên thời con gái
Trong trận tình chưa gục ngã vì yêu
Cây mùa thu rưng lá đã bao chiều
Ôi ! chiến thắng ta chưa hề chiến bại.
Phương Nguyên
Phương Nguyên