Vết đau ngày ấy đã xa mờ
Đôi chim vui hót trên cành biếc
Xao xuyến lòng ta buổi dại khờ
Chút son vừa điểm tươi màu nắng
Trải nhẹ hồn thơ đêm sáng trăng
Người đi năm tháng vương màu nhớ
Thu rụng ...ai vừa quên chiếu chăn
Ta nghe nhu tiếng lòng" Chức Nữ "
Một đêm Ô -thước thỏa chờ mong
"Ngưu Lang " thầm tính vườn tao ngộ
Thấp sáng tình xưa ngọn lữa lòng
Nghìn sau lẽ một trăng tìm bóng
Ta biết chờ nhau đến kiếp nào
Bến xưa ! Mây nước xao lời hứa
Ta viết lời thơ bỗng lệ trào
Xuân xưa ! Hoa thẹn nghiêng vành nón
Điên Điển lên màu vui xóm quê
Gió đưa lối mộng qua bờ bãi
Xanh ngát đồng nương - níu gió về
Rừng khuya mòn mỏi lời hoang thú
Chớp mắt sông hồ khơi nhớ thương
Ngoài kia máu đổ thu tàn úa
Như tiếng đàn đêm vơi vấn vương.
Phương Nguyên
Xuân xưa ! Hoa thẹn nghiêng vành nón
Điên Điển lên màu vui xóm quê
Gió đưa lối mộng qua bờ bãi
Xanh ngát đồng nương - níu gió về
Rừng khuya mòn mỏi lời hoang thú
Chớp mắt sông hồ khơi nhớ thương
Ngoài kia máu đổ thu tàn úa
Như tiếng đàn đêm vơi vấn vương.
Phương Nguyên