Uống cạn niềm môi - ngọn gió rên
Hoàng hôn phủ xuống - vọng bên thềm
Ta nghe nhức nhối - buồng tim nhỏ
Thổn thức vào khuya - dạ khó quên ...
Gió ơi ! có đứng bên người ấy
Ru mát dùm ta - ngọn sóng triều
Lòng ta như một biển tình lai láng
Ôm ấp con thuyền lạc bến yêu.
Phương Nguyên
Phương Nguyên