Như cây trái chín tự bao giờ.
Hương thơm phát tán theo làn gió.
Bao kẻ si tình chợt ngẩn ngơ.

Trái chín trên cây là trái ngon
Ngọt thanh đầu lưỡi bởi tươi giòn.
Người thơ đã đẹp càng thêm đẹp.
Người đẹp mà hồn khô cỏ úa
Chỉ là nhan sắc của hoa đồng.
Người ta nhìn phớt rồi quên mất
Đâu có điều gì gợi nhớ mong.
Người đẹp làm thơ gieo luyến lưu
Từ trong sâu thẩm cũng suy tư
Phơi bày tâm cảm qua vần điệu
Quyến rũ tha nhân bằng mỹ từ
Những người phụ nữ thích chơi thơ
Kiến tạo cho mình những ước mơ
Chinh phục người ta bằng phép lạ
Cho lòng hưng phấn bớt bơ vơ.
Tác giã ;Nguyễn Lang Quân