.jpg)
Ngọn gió nào cuốn hạt cát trôi xa
Dòng nước lũ bao lần đau bến bờ
Để cô đơn con đò vắng người qua
Gió Mưa rơi vào hồn ai thổn thức
Ta vẫn chờ em về bến tình thơ
Làn môi thấm chuyền run từng hơi thở
Gọi trăng lên ngây ngất sóng ôm bờ
Nhớ sông xưa ta hát lời yêu người
Rồi năm tháng dệt thơ bên đàn
Khúc nhạc lòng xao xuyến một dòng sông
Nhớ năm xưa em hát lời ước thề
Mình mãi yêu nhau cho đến bạc đầu
Nào ai biết trời giăng mây sầu
Cánh nhạn buồn lơ lững mộng tìm nhau
Nghe tiếng hát người đi thầm nhớ
Người ở lại nhìn mây nước bâng khuâng
Làn tóc cũ thướt tha vương kỷ niệm
Biết bao giờ quên được dáng tình nhân.
Phương Nguyên
Thơ phổ nhạc :Nhạc Ngô Đình Thơ Phương Nguyên