Vì yêu
Thả trôi một chút tơ trời
Nhả ra tinh huyết nên lời cỏ hoa
Hộp tan hát dưới trăng tà
Hồn thơ chừng cũng la đà như mây
Điều thiêng liêng nhất là đây
Từ khi cát bụi hao gầy hóa thân
Theo trăng vào cuộc phong trần
Vì yêu! nhập cả xác thần trong thơ
Phương Nguyên