Vườn chiều nay lối ngõ đón xuân về
Hẹn ước nguyền hai đứa thuở xa quê
Tình đọng lại một trời say thương mến
Buồng chuối trổ hoa đêm dài hơi thở
Dưới trăng thanh ai hát chuyện ân tình
Trắng bông bần vừa đượm nét môi xinh
Thương chim én lượn mình trên sóng nước
Chiều Vàm Cống khách về đâu xuôi ngược
Dòng An Giang xanh mướt bến phà xưa
Ta yêu người như nắng hạn trong mưa
Đêm trắng vọng người về nhen bếp lửa
Dặm đường thơ xin đừng đi bước nữa
Gió " Thanh Phương "thổi ấm cánh buồm tơi
Nếu một mai trăng có nhạt ven đồi
Xin uống hết giọt tình xưa anh nhé
Chờ lâu quá...Đôi bờ xuân vắng vẻ
Níu hồn ta lưu luyến bến Tô Châu
Thơ...Thơ quá nên lời xuân thỏ thẻ
Hà Tiên ơi ! thương lắm buổi qua cầu
Dòng nước vẻ hai mùa pha mặn ngọt
Lam vừa xanh áo vải mỏng đôi bờ
Chiều buông xuống mắt Đông Hồ như ngọc
Trời Kiên Giang xuân thầm hẹn bao giờ.
Phương nguyên