Em thường đi chân đất
Đuổi bướm trong vườn dâu
Bắt được thì em nhốt
Đêm về mới thấy đau !
Anh ơi ! Mình đã mất
Ngày xanh tự thuở nào
Bài thơ tình em cất
Bây giờ gửi cho nhau
Nếu mà ta lùi được
Về không gian năm đầu
Mắt em chưa lệ ướt
Chắc là mình yêu nhau
Anh !
Cùng em đi chân đất
Mình đi tới mai sau
Mặt trời vàng đã tắt
Trăng vì ta lên cao...
Sài Gòn Năm 2010. Phương Nguyên