
Tôi thẩn thờ vì cớ sự làm sao
Vì vô tình nên tôi đã ước ao
Lau lệ nồng- trên môi -trên mi mắt
Trời tháng Năm Sài Gòn nghe nắng gắt
Hết giận rồi- ánh mắt nàng long lanh
Tôi âu yếm - hôn nhanh lên làn tóc
Nàng thẹn thùng - như trách móc...
Tôi chưa nói tiếng ...Yêu em.
Tháng 5 năm 2014.
Thi sĩ Đỗ Phú Quý